Từ Siem Reap đi Sihanouk Ville, các chọn đi chuyến xe đêm để tiết kiệm được thời gian và tiền phòng một đêm. Cả bọn chẳng ai còn cái háo hức ngắm cảnh hai bên đường cái, nhất là chặng Siem Reap về Phnom Penh đã đi qua; vả lại, đi xe giường nằm thì chỉ việc đánh một giấc, sáng mở mắt ra là có mặt tại thành phố cảng duy nhất của Campuchia bên bờ vịnh Thái Lan.
|
Tượng đài Sư Tử Vàng nằm giữa bùng binh trung tâm thành phố được coi là biểu tượng của Sihanouk Ville. |
Tuy đã mua được vé và đem gửi trước hành lý nơi đại lý nhà xe, song thời gian chờ đợi cho chuyến đi vẫn dềnh dang sốt cả ruột. Ăn bữa cơm chót tại cái quán quen, đường phố vừa lên đèn trời lại đổ mưa càng khiến chúng tôi thấy bồn chồn với chút tình cảm lưu luyến mơ hồ với góc phố Siem Reap này.
Chuyến xe đêm từ Sài Gòn đi Campuchia
Gần đến giờ xe chạy ghi trên vé, chúng tôi lếch thếch kéo nhau đến địa điểm nhà xe đón khách. Cũng như ở đường Cộng Hòa ,Phạm Ngũ Lão, Sài Gòn, xe đậu bên lề trước mặt một phòng đại lý bán vé của hãng xe chứ không có bến bãi như ở Phnom Penh.Đã vậy nay còn bị hạn chế phải tập trung khách lên se trung chuyển rồi ra công viên 23-9 Phạm ngũ lão , hay khách chờ xe trước tại 268 Cộng Hòa , Phường 13 Tân Bình trước giờ xe khởi hành 15-30 phút
Bước lên cửa xe đã thấy khách trên xe khá đông. Nhìn bên ngoài, chiếc xe giường nằm này y hệt các xe khách bình thường khác. Chiếc xe này được thiết kế có hai tầng giường nằm với tổng số khách hơn 50 khách và chỉ có một cửa lên xuống ở đầu xe, khách nằm tầng trên có thể nhìn ra ngoài qua cửa kính, còn tầng dưới trông như cái hầm bít bùng với một lối đi ở giữa, hai bên là giường đôi nằm chung hai người, không có gì ngăn cách. Điều nguy hiểm là sàn xe chỉ có một lối đi rất hẹp ở giữa và duy nhất một cửa lên xuống cho hơn 50 con người trên xe. Nếu có sự cố gì, khách đạp lên nhau cũng đủ chết.
Xe cứ thế chạy đi, đều đều, rì rì theo tiếng máy. Chả nhìn thấy gì hết vì khung xe bít bùng, thế nằm không thoải mái.
Xe ngừng dọc đường hai lần, huê hoa đánh thức khách xuống trút ‘bán nước cứu thân. Lại lục đục người trèo, kẻ lệt bệt đi, đèn pin loang loáng, bước chuệnh choạng vấp phải nhau, rồi lại chui vào chỗ, xe lại lừ đừ đi tiếp. Đến khi nghe cái lưng đau rần, mình oải tàn canh, mắt cay sè vì thiếu ngủ, chớm thấy cái ớn thì nghe líu tíu xe ngoặt vào bến.
Sihanouk Ville - thành phố của biển
|
Chợ trung tâm Sihanouk Ville. Ba người một xe máy không ai đội mũ bảo hiểm, nhưng được cái là người Khmer chạy xe rất hiền và nhường đường cho nhau. |
Nhà nghỉ này nằm cạnh khách sạn Jasmine, ở gần cuối con đường ven biển mà chúng tôi không làm sao đọc được tên đường vì trên bản đồ cũng như bảng hiệu và danh thiếp của nhà nghỉ đều chỉ ghi bằng chữ Khmer, trong khi một số đường khác đặt tên bằng con số hoặc cúng tiếng Khmer nhưng được ghi theo phiên âm bằng mẫu tự Latin. Điều khiến chúng tôi hài lòng nhất là chỉ bước sang bên kia đường là bãi biển Ochheuteal.
Sihanouk Ville (tên khác là Kampong Som hoặc Kampong Saom) không lớn như chúng tôi hình dung trước khi đến đây, nhưng có thể thấy thành phố cảng này có nhiều tiềm năng phát triển kể cả về diện tích, quy mô cũng như nguồn lợi từ du lịch và cảng biển. Hiện chỉ có con đường Ekareach khá rộng, khang trang và nhiều cửa hàng lớn, buôn bán sầm uất nhất; Tổng lãnh sự quán Việt Nam tại Sihanouk Ville cũng nằm trên con đường này.
|
Xe khách từ Sài Gòn đi Sihanouk Ville. |
Phần lớn đường phố không rộng nhưng khá sạch sẽ, cửa hàng kinh doanh và nhà dân nằm xen nhau. Sihanouk Ville có nhiều resort, khách sạn, đặc biệt là khu ven biển có nhiều casino; loại trung bình tập trung nhiều trên đường số 1 (hay Kakda street). Tượng đài một đôi sư tử sơn màu vàng chói được đặt giữa bùng binh ngã sáu, cuối đường Ekareach được coi như biểu tượng của thành phố.
Cảng Sihanouk Ville cũng không lớn xét về quy mô hạ tầng kỹ thuật, song sinh hoạt có chiều nhộn nhịp và đóng vai trò quan trọng với việc phát triển kinh tế Vương quốc Campuchia bởi đó là cảng biển nước sâu duy nhất. Thi đưa chúng tôi lên một đồi cao để quan sát toàn cảnh rồi vào một bến tàu du lịch nằm cạnh khu cảng chính. Ở đó có một trạm dịch vụ của trung tâm lặn biển Koh Rong (tên một hòn đảo lớn ngoài khơi) và bãi đóng mới, sửa chữa các loại tàu thuyền nhỏ bằng gỗ và composite để đánh cá và chở khách du lịch biển.
Hầu hết các khách sạn, resort và casino nằm dọc bãi biển ở Sihanouk Ville đều mới xây dựng và khá đẹp, sang trọng. Khác ở Việt Nam, những nơi đó được ‘bảo vệ’ như căn cứ quân sự, trong khi ở đây chiếc tuk tuk cũ kỹ bình dân chở chúng tôi vào ra tự nhiên, nghiêng ngó, chụp ảnh thoải mái... và nhân viên của họ có thái độ rất thân thiện. Tương tự, ở bãi biển Ochheuteal và Serendipity cũng không thấy cảnh giăng dây khoanh vùng dành cho du khách nước ngoài như ở Nha Trang, Việt Nam. Chúng tôi tha hồ rề rà cho đến khi mỏi mệt mới bảo Thi đưa trở về nhà nghỉ.